Chiều nay mưa qua phố, rửa trôi những chiếc bóng ngả dài, những bước chân trong giấc mơ hoang hoải một ngày. Hình như phố vẫn cứ hoài bơ vơ như vậy, liêu xiêu một mình trong những chiều mưa nhập nhoạng ánh hoàng hôn. Mùa đi qua và như tan vào mọi vật, tan vào con người, như ai đó giản đơn đứng lặng yên nơi góc đường, nhìn mưa tan vào dòng người xuôi ngược. Vì mưa ngàn năm vẫn vậy, chỉ có con người là thay đổi, xòe tay ra thì hứng được bao nhiêu mưa…
Chiều mưa nên ngày trở lạnh, đôi môi ngủ quên trong hơi thở nhạt màu khi ánh chiều hững hờ vương trên ô cửa kính mờ hơi nước.
Tỉnh dậy trong vô vị cảm giác, như khoản lặng hững hờ trong bài hát cũ, những vết sờn rách và phai phôi trong nghĩ suy lặng lẽ, loang dần…
Ngẩn ngơ ngồi nhìn mưa, ngẩn ngơ nhớ cơn gió trong những chiều mưa ở nhà mẹ, ở đó gió có mùi hương của những bông hoa trắng trước hiên nhà.
Bên ngoài cửa sổ, con đường vẫn chật chội những con người đổ xô nhau về hai phía. Rồi ta cũng sẽ yên, giống như em vẫn ngoan thế thôi…
Chiều mưa tháng ba, ai dạo cung đàn, ai hát khúc ca xưa, cho mùa lỗi hẹn, cho cánh nhạn sang sông… Đâu đó phượng khe khẽ nở, nhen nhúm sắc đỏ còn e ấp đợi chờ.
Mùa này không gian vàng rực những Muồng Bò Cạp, nhà cậu Long đối diện nhà mẹ có một cây, hoa chi chít, rũ dài như cả cây là những chùm nắng sớm. Nhớ trước phòng cơ điện tử cũng có một cây, ngày xưa hoa cũng vàng, mà ngày xưa nghe người nói “hoa này mau héo, hái xuống một chiều đã héo mất, nên để vậy nhìn đẹp hơn, mà hình như nhiều sâu lắm, con nào cũng to to…” Mình cũng hơi hơi sợ “sâu to to” nên chẳng bao giờ đụng đến. Trước nhà cậu cũng có một cây, mưa chiều hoa rơi vàng cả sân. Trước sân nhà mẹ cũng có một cây, to bằng… ngón cái, cao lêu nghêu, mẹ nói không biết khi nào nó mới nở hoa, không biết thật…
Chiều mưa khe khẽ lạnh, hương cà phê sóng sánh ánh nhìn. Ta lại để ngón tay trượt đều trên từng con chữ, giữa bộn bề những quên và nhớ, lại
muốn thấy nắng chiều muộn màng đậu trên vai em phấp phới, vẫn vậy, chầm chậm và buồn tênh…
Có lẽ mưa đã tạnh rồi chăng, vậy chắc nắng cũng đã buông…
Tháng ba, mưa về và gió lại hát tình ca…
“Ta nhặt gió trời, mời em giữ lấy
Để thấy em cười, tựa lá bay…”
Điểm 4.6/5 dựa vào 87 đánh giá
EmoticonEmoticon